Tuổi già ngẫm lại nhũng năm tháng đã qua thấy cũng có lắm chuyện để tự cườl một minh. Nhiều năm về trước nhân một buổi nhóm họp QL, bạn MĐ tự nhiên đứng lên nói : Tớ phục DH thật, người khác chỉ "chịu" 1 nghệ sĩ cũng đủ "hết hơi" rồi, đằng này chịu tới 3 sĩ vẫn được! Vừa ngạc nhiên,vừa cảm động cứ nghĩ bạn ấy là người vô tư, không ngờ lại hiểu về mính điều "không nói ra thì chẳng ai biết".
Ngày đó mình đang "đương chức" hội trưởng QL phía Nam nhiều lần các em dâu QL đến than thở về sự hâm của chồng. Thường thi mình bảo: Không hâm thì sao còn là QL? (mà lạ thật QL hâm thế mà vợ ai cũng vừa trẻ, vừa đẹp) nhiều em còn tiếp tục than thở, mình bèn dở "cùi" ra: Thôi chị đổi cho em đấy! Chẳng em nào chịu đổi vì không lẽ lại đổi ông hâm này lấy ông hâm khác? (lại còn thêm tội hút thuốc lá như "điên")
Nói về sự chịu đựng độ hâm mà bạn MD đề cập trên là vầy:
Nếu QL hâm thì QL mà thêm đuôi nghệ sĩ độ hâm đuợc tăng bội phần. Hai QL sinh ra QL thế hệ F2 độ hâm càng tăng hơn nũa! Chì xin đề cập 3 chuyện con con của 3 sĩ:
Đang làm ăn tam được các con bàn mua cho bố 1 ôtô mới mốt thinh hành thời đó của tâng lớp trung lưu (khả năng các con chỉ tơi thế).F1 không chịu : Ba phải đi xe kiểu của ba, vừa lúc bán được tranh cho 1 Việt kiều, F1 lâp tưc mua 1 xe ladalat cũ nghe đâu mười mấy triệu (lúc đó 5 triệu/1cây vàng) xe đuợc chuyển ngay đến 1 gara để làm mới theo ý chính chủ. Trong vòng sáu bẩy tháng chạy đi chay về, số bản vẽ thiết kế xếp lên cỡ ba gang tay. Nghe đâu tiền bỏ cỡ 40 triệu. Xe được đem về nhà, vừa thấy xe F1, vợ muồn khóc, nó nằm chình ình hết sân, từ nay khỏi còn đường hội họp QL- điều mà F1 vợ thich thú nhưng có trời nói cũng chẳng được F1, vợ thà nhịn sướng hơn! F1 khoe thằng chủ gara nó đòi mua xe 35 tr đấy! (lời quá ta?) .Giá được phép F1,vợ bán liền. Xe có đủ đèn,còi, máy lạnh, máy hát..vv. còn có cả giá chở tranh, hoặc toan khi đi vẽ. F1 đi học lái xe bao F1 vợ đóng 1,7triêu để đi thi lấy bằng. Người ta gọi đi thi hai ba lần F1 toàn cất giấy gọi, "trốn biệt" Lúc nào có thời gian là F1 chui vào xe bấm còi, mở máy hát..vv..Hồi đó có cô cháu nội đầu, ông yêu cháu lắm, cháu sang chơi là cho ngồi vào xe, làm những động tác như trên ngày nào cũng vậy. Một hôm chán quá cháu bảo: Ông ơi.sao xe của ông không biêt đi? Một lân duy nhất xe đựơc ông nhờ cậu lái xe cơ quan chở ông và tranh đi Củ Chi.Trên đường đi, chụp bánh xe bị rơi ốc, lăn lông lốc,chui tọt vao chuông heo một nhà bên đường. Vật lôn đủ thứ đến chiều chú cháu mới về được nhà, hú hồn ! Sau thấy xe nằm chinh ình trước nhà bất tiện. F1 chi tiền làm môt gara ở vườn (Sở Thùng).Trước ngày vườn bị giải tỏa trắng , cậu vẫn thường xuyên sủa xe (không biết vì sao phải sửa,và sửa để lam gì?) Một người bât ngờ đến hỏi mua xe, F1 kể: Anh đòi 10 tr, nó trả 7tr,mừng quá!....Bẵng đi mấy năm cách nay một tuần cần có xe chính chủ, cậu mua xe đến nhà thấy đầu minh không" giống ai" chắc đoán bị bệnh nên mời công chứng viên đến nhà làm thủ tục sang tên, xong đâu đấy F1 lấy 300.000đ bồi dưỡng cho công chúng viên ,người mua xe ngỡ ngàng nhìn F1, chắc không hiểu vì sao có sự bồi dưỡng trái khoáy này?
Nói tiếp tới F2a (con trai ) : Mình chuyển giao "cục hâm" này cho con dâu 15 năm rồi cách nay 3 ngày con dâu kể: Cậu sửa nhà cảnh báo con là chị không được khoan tường thêm nữa, nếu không đổ nhà đấy! Số là nó mua sách và dĩa hát "như điên" Nhà nó chỗ tường não cũng có kệ để khỏang hai ba trăm đầu sách và mấy ngàn đĩa hát. Ngoài ra do nhu cầu chụp ảnh, thích gì nó bảo vợ gọi thợ khoan "tứ tung"..vv. Không hiểu vì sao con gái nó luôn coi ba là thần tượng? Chắc nó còn hâm hơn cả ba!
Tới F2b (con gái) : Khi ngành thời trang VN mới nổi lên nò lã môt trong nhưng nhà thiết kế khá có tiếng,được đi Nhật nhận giải thưởng, được mời mang một số bộ sưu tập trình diễn một số nước...quần áo được khách tới nhà mua, đặt hàng tới tấp. Nó bèn cùng một cậu Việt kiều chung vốn mở shop thời trang.Cửa hàng làm ăn phát đạt.....vv có tiền nó "bị bệnh" nghiền giầy dép di truyền của F1. Nó mua giầy dép "như điên mình không cách nào kìm được! Nó và cậu Việt kiều ( tạm gọi là V ) góp vốn cực kỳ nghệ sĩ :Giao hêt việc khinh doanh cho bạn V. F2b chuyên lo thiết kế, V chuyên lo đối ngoại, của hàng vẫn bán chạy đều. .Đùng môt cái, bạn của V từ rất nghèo mở tiêm ăn, V và F2b mang hoa đến mừng khai trương cửa hàng, Mình nghi bảo F2b phải kiểm tra cửa hàng. Lúc đó mới té ngủa ra sao hàng vẫn bán chạy cả trong và nuớc ngoài mà vốn thì teo tóp, lời chăng thấy đâu? Bao nhiêu lời bị bạn của V gom hết! Cũng may vì có chút tiếng tăm nên việc sang nhượng cửa hàng vẫn có chút lời.Về khoan giầy dép cuả F1 và F2b mình phải làm một tủ gỗ hơn 4m2 vẫn không để hết, có những đôi giày dường như không bao giờ đi nên há mồm tự hủy ngay trong tủ ( chăc có ngày phải nói thêm về việc này quá!)..