Ba mẹ (chúng tôi thường goi là mợ ) tôi sinh thành được 8 người con, cậu út qua đời năm 5 tuổi do uốn ván. Còn lại 7 anh chị em tôi (tôi là chị cả ), 4 người  theo nghiệp cha, một người là bác sĩ, 2 là kỹ sư. Các gia đình đều sông yên vui, hòa thuan, con cái đều học qua đại hoc hoặc cao học. Tôi nghĩ đó cũng là  "quà tặng cuộc sống " đã ban phát cho gia đình mình  . Anh chị em chung tôi luôn yêu thương đùm bọc nhau, và đều có tính hài hước nên mỗi khi gập nhau là trong nhà tràn ngâp tiếng cười . Cách đây mấy ngày  cậu áp út (nay là út người trong hình râu tóc bạc phơ, khi đị chơi cùng, chúng tôi cứ đùa là các con dẫn bố đi nghỉ ) có viết " Chuỵên lạng cao hổ " nói về một trong những câu chuyện  về tình yêu của chị em chúng tôi với nhau .Xin đươc đưa lên  dể  "khoe " với cả làng về họ TẠ nhà mình (2 tấm hình cuối bài chụp trước ngày tôi bị UT hai tháng )

   

  Chuyện lạng cao hổ


4 tháng 9 2013 lúc 11:27
Mình rất khoái xem chương trình hoạt hình “Qùa tặng cuộc sống” vào lúc 22g30 trên VTV3. Hôm vừa rồi chương trình vừa chiếu bộ phim (không nhớ tên là gì) chuyện như sau:

Có một bác nông dân thường ngày hay mang nông sản ra chợ bán, đường đến chợ phải đi qua một bệnh viện, hôm ấy bác mang một xe nho đi bán, khi đi qua cổng bệnh viện, như thường ngày bác nông dân vẫn thấy bác lao công chăm chỉ với công việc quét dọn để khuân viên bệnh viện luôn sạch sẽ, dừng xe bác nông dân chọn một chùm nho ngon nhất, mọng nhất đem biếu bác lao công.

-  Ngày nào tôi cũng qua đây, và luôn thấy bác chăm chỉ, miệt mài với công việc của mình, tôi biếu bác chùm nho này để bồi dưỡng, mong bác vui lòng nhận cho.

Nhận chùm nho xong bác lao công nghĩ: “ công việc của mình có gì là vất vả đâu, những bệnh nhân mắc bệnh hiểm nghèo đang nằm trong bện viện kia mới là người xứng đáng nhận chùm nho này”, Nghĩ vậy, bác liền đem chùm nho vào tặng cho một bệnh nhân nặng đang nằm trong viện.

 Bệnh nhân nhận chùm nho xong lại nghĩ: “Mình mắc bệnh, nằm viện như thế này nếu không có bác sĩ hết lòng cứu chữa, không kể thời gian đêm hôm khuya khoắt chắc hẳn đã không qua nổi cơn hiểm nghèo này, người được nhận chùm nho này phải là bác sĩ chú không phải là ai khác” nói rồi đem biếu bác sĩ.

Nhận chùm nho xong, bác sĩ đi qua nhà bếp thấy bác cấp dưỡng đang vừa nấu cơm, chế biến thức ăn lại quay ra rửa bát… Vị bác sĩ thầm nghĩ: “Người được nhận chùm nho này không ai khác ngoài bác cấp dưỡng này, suốt ngày bác làm việc không biết mệt mỏi để phục vụ tất cả chúng ta từ bác sĩ đến bệnh nhân” rồi đem chùm nho tặng bác cấp dưỡng.

Nhận chùm nho từ tay bác sĩ, bác cấp dưỡng vô cùng xúc động, bỗng thấy bác lao công đang miệt mài quét rác ngoài sân vườn trong mùa đông giá lạnh, bác cấp dưỡng nhận thấy mình không phải là người xứng đáng được chùm nho này và bác liền chạy ra chỗ bác lao công nói rằng: “ Chào bác, từ sáng đến giờ bác vất vả quá, tôi xin biếu bác chùm nho này để bồi dưỡng, mong bác vui lòng nhận cho”.

Nhận chùm nho từ tay bác cấp dưỡng, bác lao công chợt hiểu ra rằng: Tình người, sự yêu thương sẻ chia giữa con người với nhau đẹp đẽ biết bao, và bác thầm cảm ơn cuộc sống.

***

Hôm qua, mình nhận được một gói quà nho nhỏ chỉ nhỉnh hơn bao diêm một chút, mở ra thấy một miếng cao hổ cốt kèm theo một lá thư nho nhỏ:“ Cao hổ thật do bạn chú Luận nấu – cho chị lâu rồi – Chị cho chú Thái, chú Thái thấy chị đau chân lại gửi lại cho chị - Nhưng chị không biết uống rượu – Gửi Trí ngâm rượu mà uống cho khỏe chân tay mà đi bơi ở bãi".

Thì ra cách đây khoảng dăm năm anh trưởng cùng mấy anh bạn chung nhau cổ phần một bộ xương hổ, sau khi nấu xong mỗi người được chia một phần. Của hiếm, anh trưởng chia cho mỗi chị một lạng, chị Hai nhận được lạng cao, thương em chồng ở bên Mĩ lao động vất vả nên gửi sang cho em, em nhận được chưa dùng đến, nghe nói chị ở VN bị đau chân lại gửi về cho chị, cao hổ phải pha rượu uống mới tốt, chị không biết uống rượu lại gửi cho mình, nhận được quà chị gửi mình đem cả thư của chị Hai và lạng cao sang anh trưởng nói: em đi bơi đều, sức khỏe có phần dư thừa, anh đem ngâm rượu uống cho khỏe.

Lạng cao hổ sau 5 năm chu du từ Hà Nội vào Sài Gòn, sang đến tận Mĩ rồi quay về Sài Gòn, hôm qua nó lại trở về Hà Nội, về với chính chủ của nó, anh trưởng đang đau lưng.










7CHỊ EM CHÚNG TÔI